Tin chấn động đã lan khắp giới tài chính toàn cầu khi Warren Buffett, nhà đầu tư huyền thoại 94 tuổi, chính thức thông báo kế hoạch nghỉ hưu vào cuối năm 2025. Sau gần 60 năm dẫn dắt Berkshire Hathaway, "Hiền triết xứ Omaha" đã quyết định trao quyền điều hành cho Greg Abel, người kế nhiệm được ông lựa chọn từ lâu. Quyết định này không chỉ đánh dấu kết thúc một kỷ nguyên trong lịch sử doanh nghiệp Mỹ mà còn mở ra nhiều câu hỏi về tương lai của tập đoàn đầu tư khổng lồ dưới sự lãnh đạo mới. Berkshire Hathaway, dưới sự dẫn dắt của Buffett, đã tạo ra lợi nhuận hơn 5 triệu phần trăm kể từ năm 1965, một thành tích đầu tư không tiền khoáng hậu trong lịch sử. Chúng ta cùng nhìn lại di sản đầu tư của Warren Buffett, kế hoạch kế nhiệm, triết lý đầu tư, cũng như bối cảnh kinh tế hiện tại và tương lai của Berkshire Hathaway trong kỷ nguyên hậu Buffett.
Thông Báo Nghỉ Hưu và Kế Hoạch Kế Nhiệm
Ngày 3 tháng 5 năm 2025, tại cuộc họp cổ đông thường niên của Berkshire Hathaway ở Omaha, Nebraska, Warren Buffett đã tạo nên cú sốc lớn khi thông báo ý định từ chức CEO vào cuối năm nay. Điều đáng chú ý là cách thức ông đưa ra thông báo này - không báo trước cho Greg Abel (người kế nhiệm đã được xác định) hay hầu hết các thành viên hội đồng quản trị, ngoại trừ hai người con của ông trong hội đồng. Phong cách đầy kịch tính này phản ánh sự cân bằng tinh tế giữa mong muốn tạo ra một sự chuyển giao suôn sẻ và gu thẩm mỹ độc đáo của Buffett đối với những khoảnh khắc mang tính biểu tượng.
Buffett đã tuyên bố: "Tôi nghĩ đã đến lúc Greg nên trở thành Giám đốc điều hành của công ty vào cuối năm". Đây là một sự thay đổi đáng kể so với lập trường trước đây của ông, khi ông thường xuyên khẳng định không có kế hoạch nghỉ hưu. Thông báo này đã nhận được sự hoan nghênh nhiệt liệt từ các cổ đông tham dự, những người đã dành cho ông hai tràng vỗ tay đứng kéo dài.
Phản ứng ban đầu của thị trường cho thấy một số lo ngại, với cổ phiếu Berkshire giảm 5% vào ngày giao dịch tiếp theo. Điều này phản ánh sự không chắc chắn tự nhiên xung quanh bất kỳ sự thay đổi lãnh đạo nào, đặc biệt khi người ra đi là một nhân vật có tầm ảnh hưởng và được kính trọng như Buffett. Tuy nhiên, Buffett đã nỗ lực để giảm bớt những lo ngại này bằng cách khẳng định sẽ tiếp tục giữ vai trò Chủ tịch Hội đồng quản trị và cam kết không bán bất kỳ cổ phiếu nào trong số 14% cổ phần của mình tại Berkshire, trị giá hơn 160 tỷ USD.
Quá trình lựa chọn người kế nhiệm của Buffett là một bài học về việc lập kế hoạch kế nhiệm chính thức. Greg Abel, hiện là Phó Chủ tịch phụ trách các hoạt động không thuộc lĩnh vực bảo hiểm, đã được xác định là người kế nhiệm từ ít nhất năm 2021, theo một tuyên bố công khai của Charlie Munger (cộng sự lâu năm của Buffett, đã qua đời vào năm 2023)5. Kế hoạch kế nhiệm bao gồm việc phân chia vị trí CEO thành ba vai trò riêng biệt: một người phụ trách phân bổ vốn và hoạt động, một người quản lý danh mục cổ phiếu, và một chủ tịch hội đồng quản trị riêng biệt. Cách tiếp cận có cấu trúc này nhằm đảm bảo sự chuyển giao lãnh đạo suôn sẻ trong tập đoàn khổng lồ.
Các nhà phân tích trong ngành đánh giá cao kế hoạch kế nhiệm của Berkshire, mô tả nó là "được thiết kế tỉ mỉ" và bày tỏ niềm tin rằng công ty sẽ ở trong "bàn tay có năng lực". Phản ứng tương đối trầm lắng của thị trường trước kế hoạch kế nhiệm - và trước đó là sự ra đi của Charlie Munger - cho thấy niềm tin vào tính ổn định dài hạn và văn hóa mạnh mẽ mà Buffett đã xây dựng tại Berkshire Hathaway.
Di Sản Đầu Tư Phi Thường của Buffett
Sự nghiệp đầu tư của Warren Buffett đại diện cho một trong những thành tựu tài chính vĩ đại nhất trong lịch sử kinh doanh hiện đại. Kể từ khi tiếp quản Berkshire Hathaway vào năm 1965, Buffett đã tạo ra lợi nhuận hơn năm triệu phần trăm, vượt xa mức tăng 39.000% của chỉ số S&P 500 trong cùng kỳ. Con số này thực sự đáng kinh ngạc đến mức, theo nhà đầu tư Chris Bloomstran, Berkshire có thể mất 99% giá trị và vẫn vượt trội hơn S&P 500 trong thời gian Buffett nắm quyền.
Khi được chia sẻ thống kê này, Buffett đã hài hước đáp lại: "Ben Graham sẽ tự hào đấy. Nhưng đừng thử nghiệm toán học này", thể hiện cả sự khiêm tốn và tinh thần hài hước đặc trưng của ông. Theo ước tính của Bloomstran, Buffett đã trả dưới 11 USD mỗi cổ phiếu cho Berkshire vào năm 1965. Ngày nay, công ty kiếm được 11 USD mỗi cổ phiếu cứ mỗi 2,5 giờ - một minh chứng cho sức mạnh của lãi kép và tầm nhìn đầu tư dài hạn.
Triết lý đầu tư của Buffett đã phát triển đáng kể theo thời gian. Trong những năm đầu, ông áp dụng phương pháp "tàn thuốc" của người thầy Benjamin Graham, tìm kiếm những công ty bị định giá thấp nhưng vẫn có giá trị nội tại. Tuy nhiên, khi Berkshire phát triển, Buffett đã chuyển sang tập trung vào việc mua các doanh nghiệp chất lượng cao với lợi thế cạnh tranh bền vững hoặc "hào sâu kinh tế" theo cách gọi của ông. Sự chuyển đổi này được thúc đẩy phần lớn bởi ảnh hưởng của Charlie Munger và được phản ánh qua cách ông đã mô tả các khoản đầu tư của mình trong suốt nhiều thập kỷ.
Danh mục đầu tư của Berkshire đã thay đổi đáng kể theo thời gian, phản ánh khả năng thích ứng của Buffett với các xu hướng thị trường đang thay đổi. Năm 1984, năm khoản đầu tư hàng đầu của Berkshire bao gồm Geico, General Foods, Exxon, Washington Post và Time, Inc., chiếm 51% tài sản ròng của công ty. Đến năm 2004, danh mục này đã chuyển sang American Express, Coca-Cola, Gillette, Wells Fargo và Moody's. Và vào năm 2024, Apple đã trở thành khoản đầu tư lớn nhất, cùng với American Express, Bank of America, Coca-Cola và Chevron, cùng nhau chiếm 24% tài sản ròng.
Sự linh hoạt này đặc biệt ấn tượng khi xem xét hai khía cạnh. Thứ nhất, Buffett đã thẳng thắn thừa nhận những lỗi lầm của mình, chẳng hạn như việc đầu tư vào lĩnh vực công nghệ quá muộn theo chính đánh giá của ông. Thứ hai, mô hình kinh doanh của Berkshire đủ mạnh mẽ để vượt qua những sai lầm này, phần lớn nhờ vào các hoạt động kinh doanh bảo hiểm và công nghiệp thuộc sở hữu hoàn toàn sinh lời đều đặn.
Một trong những thành tựu đáng chú ý nhất của Buffett là khả năng duy trì hiệu suất đáng kinh ngạc trong nhiều thập kỷ, bất chấp quy mô ngày càng tăng của Berkshire. Thông thường, các quỹ đầu tư lớn gặp khó khăn trong việc duy trì lợi nhuận cao khi tài sản của họ tăng lên, do giới hạn về cơ hội đầu tư và tính thanh khoản của thị trường. Tuy nhiên, Buffett đã vượt qua thách thức này bằng cách đa dạng hóa đầu tư sang việc mua lại toàn bộ các công ty, tạo ra một tập đoàn đa dạng với các nguồn thu nhập khác nhau.
Vụ Cá Cược Thế Kỷ
Vào năm 2007, giữa bối cảnh thị trường sôi động trước cuộc khủng hoảng tài chính, một sự kiện đáng chú ý đã diễn ra khi Ted Seides, một chuyên gia quản lý quỹ đầu tư từ Protégé Partners, đã chấp nhận lời thách đấu của Warren Buffett. Lời thách đấu này, được Buffett đưa ra tại cuộc họp thường niên của Berkshire Hathaway năm 2006, là một vụ cá cược rằng một quỹ chỉ số đơn giản theo dõi thị trường chứng khoán Mỹ sẽ vượt trội hơn bất kỳ nhóm quản lý quỹ phòng hộ nào trong mười năm tiếp theo.
Vụ cá cược này đặt hai triết lý đầu tư đối lập nhau: các nhà quản lý đầu tư chuyên nghiệp với mức phí cao đi tìm kiếm các cơ hội sinh lời trên toàn cầu, đấu với các quỹ thụ động giá rẻ đơn giản mua toàn bộ thị trường. Đó là sự đối đầu giữa trí tuệ thông thái đang thống trị và kẻ thách thức tầm thường.
Ban đầu, mỗi bên đóng góp khoảng 320.000 USD, số tiền này sẽ được sử dụng để mua trái phiếu kho bạc có mức lãi suất bằng 0 sẽ có giá trị 1 triệu USD vào cuối vụ cá cược vào năm 2018. Seides đã chọn năm quỹ "fund-of-funds" như chính Protégé Partners - các quỹ đầu tư đầu tư vào một loạt các quỹ phòng hộ khác. Tổng cộng, năm quỹ fund-of-funds này đầu tư vào hơn một trăm quỹ phòng hộ, đảm bảo rằng kết quả tổng thể sẽ không bị bóp méo bởi hoạt động của một quỹ quản lý tiền tệ tồi tệ hoặc tuyệt vời duy nhất. Trong khi đó, Buffett đã chọn một quỹ chỉ số S&P 500 của Vanguard với mức phí chỉ 0,04% mỗi năm, so với cấu trúc phí phức tạp hơn nhiều của các quỹ phòng hộ (thường là 2% phí quản lý + 20% phí hiệu suất).
Ban đầu, Buffett ước tính cơ hội chiến thắng của mình ở mức khiêm tốn 60%, trong khi Seides tự tin hơn nhiều với xác suất chiến thắng 85% mà ông dự đoán. Và trong năm đầu tiên của vụ cá cược, quỹ chỉ số của Buffett đã thua lỗ nặng nề, giảm 37% giá trị khi cuộc khủng hoảng tài chính làm rung chuyển thị trường, trong khi các quỹ phòng hộ chỉ giảm hơn 20%. Điều này dường như chứng minh lập luận của Seides rằng các quỹ phòng hộ sẽ bảo vệ giá trị tốt hơn trong thị trường gấu.
Tuy nhiên, trong năm năm tiếp theo, Buffett đã thắng lớn. Từ năm 2009 đến 2014, quỹ chỉ số đã vượt trội hơn các quỹ phòng hộ mỗi năm, mặc dù phải mất bốn năm để vượt qua các quỹ phòng hộ về lợi nhuận tích lũy. Năm 2015, Buffett tạm thời tụt lại phía sau đối thủ lần đầu tiên kể từ năm 2008, nhưng đã phục hồi mạnh mẽ vào năm 2016 với mức tăng 11,9% so với mức tăng 0,9% của Protégé.
Khi kết thúc vụ cá cược, kết quả không hề sát sao. Quỹ Vanguard 500 Index Fund đã mang lại lợi nhuận 126% trong thập kỷ đó, trong khi nhóm năm quỹ fund-of-hedge-funds do Protégé lựa chọn chỉ có lợi nhuận trung bình 36%. Thật vậy, không một quỹ nào trong số năm quỹ đánh bại được quỹ chỉ số.
Vụ cá cược này đã củng cố niềm tin của Buffett rằng, đối với hầu hết các nhà đầu tư, một chiến lược đầu tư thụ động, chi phí thấp sẽ vượt trội hơn so với các chiến lược đầu tư chủ động đắt đỏ trong dài hạn. Đáng chú ý, bất chấp thành công của chính mình với tư cách là một nhà đầu tư chủ động, Buffett đã liên tục ủng hộ các quỹ chỉ số cho các nhà đầu tư bình thường. Như ông đã nói: "Cả nhà đầu tư lớn và nhỏ nên gắn bó với các quỹ chỉ số chi phí thấp".
Tác động của vụ cá cược này vượt xa kết quả tài chính. Nó đã củng cố danh tiếng của Buffett như một người ủng hộ đầu tư dựa trên giá trị dài hạn và giúp thúc đẩy xu hướng đầu tư thụ động, vốn đã phát triển mạnh mẽ kể từ đó. Nó cũng làm nổi bật mối quan tâm của Buffett đối với các chi phí trong đầu tư, một nguyên tắc quan trọng đã giúp định hình chiến lược của ông tại Berkshire Hathaway.
Sự Phát Triển của Berkshire Hathaway
Berkshire Hathaway, dưới sự lãnh đạo của Buffett, đã trải qua một quá trình biến đổi đáng kinh ngạc từ một công ty dệt may đang gặp khó khăn thành một tập đoàn đầu tư khổng lồ trị giá hàng trăm tỷ USD. Sự phát triển này không chỉ thể hiện qua các khoản đầu tư mà Buffett đã thực hiện mà còn qua cách ông đã liên tục điều chỉnh chiến lược của Berkshire để thích ứng với môi trường kinh tế thay đổi.
Một khía cạnh đáng chú ý của sự phát triển này là sự thay đổi trong cấu trúc tài chính của công ty theo thời gian. Trong 25 năm qua, Berkshire dường như đã giảm bớt đòn bẩy mà họ sử dụng, như được thể hiện qua tỷ lệ tài sản ròng so với tiền mặt trên vốn chủ sở hữu. Tương tự, trong 20 năm qua, tỷ lệ tiền mặt và trái phiếu kho bạc ngắn hạn trên tổng tài sản đã tăng lên, và đã tăng vọt trong hai năm qua.
Sự gia tăng tài sản tiền mặt này được hiểu rộng rãi là phản ánh thực tế rằng các kho bạc ngắn hạn không rủi ro hiện cung cấp lợi suất thực, và rằng có rất ít tài sản lớn ở mức giá mà Buffett và nhóm của ông coi là chấp nhận được. Họ đã là những người bán ròng cổ phiếu, đáng chú ý là Apple, trong vài năm. Điều này nêu bật một nguyên tắc quan trọng trong triết lý đầu tư của Buffett: kỷ luật để giữ tiền mặt và chờ đợi cơ hội thích hợp thay vì đầu tư chỉ vì có tiền để đầu tư.
Một câu hỏi thú vị cần xem xét là liệu các nhà lãnh đạo của Berkshire đã quyết định giảm đòn bẩy của công ty vì khẩu vị rủi ro của họ đã thay đổi hay họ đã quyết định rằng, trong một thế giới rủi ro hơn, việc giảm đòn bẩy của Berkshire là cần thiết để giữ cho rủi ro ổn định. Có khả năng đây là sự kết hợp của cả hai, phản ánh cả độ tuổi ngày càng tăng của Buffett (với khẩu vị rủi ro có thể giảm dần) và nhận thức về môi trường đầu tư ngày càng không chắc chắn, đặc biệt là với các căng thẳng địa chính trị và thương mại gần đây.
Danh mục đầu tư của Berkshire cũng đã chứng kiến những thay đổi đáng kể trong cấu trúc của nó. Trong khi các mặt hàng thiết yếu (như General Foods, Gillette, Coca-Cola) và tài chính (như Geico, Amex, Bank of America) là chủ đề liên tục, xuất bản (Washington Post, Time) đã dần biến mất và công nghệ (Apple) đã tăng lên. Điều này cho thấy khả năng thích ứng của Buffett với bối cảnh kinh tế đang thay đổi, mặc dù ông hiếm khi có được thời điểm chính xác của những chuyển đổi này.
Như Buffett đã thừa nhận, ông đã không rời khỏi ngành xuất bản ở đỉnh cao, đã tham gia vào lĩnh vực công nghệ quá muộn theo chính đánh giá của ông, và đã quay trở lại ngành thực phẩm một cách lớn (Kraft/Heinz) ngay khi ngành công nghiệp đó mất lợi thế trước các nhà bán lẻ và chứng kiến sự suy giảm cơ cấu về khả năng sinh lời. Tuy nhiên, bằng chứng của mô hình kinh doanh là điều này đã không quan trọng, hoặc không quan trọng bằng việc làm đúng mọi thứ cuối cùng, và không ngừng củng cố các phân khúc bảo hiểm và công nghiệp thuộc sở hữu hoàn toàn, nhàm chán nhưng tạo ra tiền mặt.
Trong những năm gần đây, Berkshire đã tăng cường vị thế tiền mặt của mình lên mức kỷ lục, với hơn 80 tỷ USD tiền mặt vào đầu năm 2023. Điều này phản ánh cả sự không sẵn lòng của Buffett mua các tài sản mà ông coi là được định giá quá cao và mong muốn duy trì sự linh hoạt để tận dụng các cơ hội trong trường hợp thị trường sụt giảm. Cách tiếp cận thận trọng này là đặc trưng của Buffett và có thể là một trong những nguyên tắc quan trọng nhất mà người kế nhiệm của ông sẽ tiếp tục.
Bối Cảnh Kinh Tế Hiện Tại
Quyết định của Warren Buffett nghỉ hưu diễn ra trong một bối cảnh kinh tế toàn cầu phức tạp, với những thách thức đáng kể có khả năng định hình giai đoạn tiếp theo của Berkshire Hathaway dưới sự lãnh đạo của Greg Abel. Hiểu bối cảnh này là rất quan trọng để đánh giá triển vọng tương lai của tập đoàn.
Nền kinh tế Mỹ đang trải qua một giai đoạn bất ổn đáng chú ý. Theo báo cáo GDP gần đây nhất, nền kinh tế đã co lại trong quý đầu tiên của năm 2025, với mức giảm 0,3% theo tỷ lệ hàng năm. Đây là mức giảm đáng kể so với mức tăng trưởng 2,4% vào cuối năm 2024 và là mức tăng trưởng thấp nhất kể từ khi gián đoạn chuỗi cung ứng vào đầu năm 2022. Sự suy giảm này được cho là do tác động của thuế quan và sự thay đổi trong mô hình chi tiêu của người tiêu dùng và doanh nghiệp.
Trong bối cảnh này, Cục Dự trữ Liên bang đang đấu tranh với một lựa chọn chính sách khó khăn. Vào cuộc họp tháng 5 năm 2025, Fed đã giữ nguyên lãi suất ở mức 4,25% đến 4,5%, nơi chúng vẫn ở mức kể từ tháng 12. Ủy ban Thị trường Mở Liên bang (FOMC) lưu ý rằng "rủi ro của việc thất nghiệp gia tăng và lạm phát gia tăng đã leo thang". Chủ tịch Fed Jerome Powell đã loại trừ khả năng cắt giảm lãi suất dự phòng, nhấn mạnh rằng lạm phát vẫn vượt quá mục tiêu. Điều này phản ánh tình trạng tiến thoái lưỡng nan của Fed, đối mặt với cả lo ngại về tăng trưởng và áp lực lạm phát tiềm ẩn do tác động của thuế quan.
Một yếu tố kinh tế quan trọng khác là tác động của các chính sách thương mại của Tổng thống Donald Trump. Các thuế quan đã được áp dụng đáng kể cho nhiều đối tác thương mại của Mỹ, với mức thuế đặc biệt cao lên đến 145% đối với hàng nhập khẩu từ Trung Quốc. Các nhà kinh tế từ Morgan Stanley Research dự đoán lạm phát năm 2025 sẽ tăng 2,5%, cao hơn so với dự báo trước đó là 2,3%. Tương tự, các nhà phân tích tại Goldman Sachs cũng dự kiến lạm phát cao hơn, chủ yếu do thuế quan của Trump.
Buffett đã thẳng thắn chỉ trích các chính sách thương mại này. Tại cuộc họp cổ đông Berkshire mới đây, ông đã cảnh báo về "những hậu quả toàn cầu nghiêm trọng của thuế quan của Tổng thống Donald Trump" và tuyên bố rằng "thương mại không nên là một vũ khí". Ông lập luận rằng các chính sách thương mại của Trump đã làm tăng nguy cơ bất ổn toàn cầu bằng cách làm phật lòng phần còn lại của thế giới và khuyến khích một cách tiếp cận hợp tác hơn: "Chúng ta nên tìm cách giao thương với phần còn lại của thế giới. Chúng ta nên làm những gì chúng ta làm tốt nhất và họ nên làm những gì họ làm tốt nhất".
Quan điểm của Buffett về thuế quan phản ánh niềm tin của ông vào thương mại tự do và lợi thế so sánh, cũng như mối quan tâm sâu sắc hơn về ổn định kinh tế trong dài hạn. Là một nhà đầu tư chủ yếu tập trung vào các công ty Mỹ, Buffett đã hiểu được tầm quan trọng của nền kinh tế toàn cầu ổn định, thịnh vượng đối với thành công dài hạn của các doanh nghiệp trong danh mục của Berkshire.
Đối với Greg Abel, người kế nhiệm Buffett, bối cảnh kinh tế đầy thách thức này sẽ tạo ra một bài kiểm tra quan trọng về khả năng lãnh đạo và đưa ra quyết định đầu tư. Với khả năng tăng trưởng kinh tế chậm lại, áp lực lạm phát gia tăng và bất ổn địa chính trị, Abel sẽ phải điều hướng Berkshire qua những vùng biển khó khăn hơn so với nhiều giai đoạn dưới sự lãnh đạo của Buffett.
Những Bài Học từ Phong Cách Quản Lý của Buffett
Trong suốt 60 năm tại vị, Warren Buffett đã phát triển một phong cách quản lý độc đáo đã trở thành một trường hợp nghiên cứu về quản trị doanh nghiệp hiệu quả. Phong cách lãnh đạo của ông được đặc trưng bởi sự giản dị, tầm nhìn dài hạn, và lòng tin vào các nhà quản lý có năng lực.
Một trong những khía cạnh đáng chú ý nhất của phương pháp quản lý của Buffett là cách tiếp cận phi tập trung. Bài học quan trọng từ phương pháp này là niềm tin và trao quyền cho các nhà quản lý. Buffett nổi tiếng với câu nói: "Chúng tôi thuê người tài, trao cho họ những doanh nghiệp lớn, và để họ tự quyết định." Ông đã duy trì một văn phòng công ty nhỏ gọn, với chỉ khoảng hai chục nhân viên ở Omaha, trong khi các công ty con vận hành với quyền tự chủ đáng kể.
Một bài học quan trọng khác là cam kết đầu tư vào "các doanh nghiệp tuyệt vời với giá hợp lý". Buffett đã tìm kiếm các doanh nghiệp có lợi thế cạnh tranh bền vững (hoặc "hào sâu kinh tế" theo cách gọi của ông), ban quản lý xuất sắc, và triển vọng tăng trưởng dài hạn. Ông sẵn sàng trả giá công bằng cho những doanh nghiệp chất lượng này thay vì tìm kiếm những món hời ngắn hạn, một sự thay đổi từ phương pháp định giá sớm của ông.
Thứ ba, Buffett đã thể hiện kỷ luật đáng kinh ngạc về việc nắm giữ tiền mặt và không hành động khi không tìm thấy các cơ hội hấp dẫn. Dù nhiều CEO khác có thể cảm thấy áp lực phải triển khai vốn để thể hiện tăng trưởng, Buffett đã hài lòng với việc giữ hàng tỷ đô la tiền mặt trong thời gian dài nếu ông không tìm thấy mục tiêu phù hợp với tiêu chí của mình. Ông đã ví sự chờ đợi cơ hội đầu tư hoàn hảo giống như đợi cú đánh bóng chày, nơi không có quy tắc nào bắt bạn phải vung gậy vào những cú bóng không hoàn hảo.
Một khía cạnh khác của phương pháp lãnh đạo của Buffett là tầm quan trọng của danh tiếng và tính chính trực. Buffett nổi tiếng với câu nói: "Mất 20 năm để xây dựng một danh tiếng và 5 phút để hủy hoại nó." Ông đã điều hành Berkshire với mức độ minh bạch cao, thẳng thắn thừa nhận những sai lầm trong các thư gửi cổ đông hàng năm, và nhấn mạnh tầm quan trọng của các hành vi kinh doanh có đạo đức.
Ông cũng thể hiện sự kiên nhẫn đáng chú ý với các khoản đầu tư. Triết lý của ông coi đầu tư là sở hữu một phần doanh nghiệp, chứ không phải là mua và bán cổ phiếu, đã dẫn đến kỷ lục cầm cự các khoản đầu tư trong nhiều thập kỷ. Coca-Cola, ví dụ, đã là một khoản đầu tư chính của Berkshire kể từ năm 1988. Cách tiếp cận này tương phản hoàn toàn với tỷ lệ luân chuyển danh mục đầu tư cao thường thấy ở Phố Wall.
Tuy nhiên, nhiệm kỳ lâu dài và ảnh hưởng lớn của Buffett cũng làm dấy lên những câu hỏi về quản trị doanh nghiệp. 55 năm tại vị của ông làm CEO của Berkshire Hathaway khiến ông trở thành CEO có thời gian tại vị lâu nhất trong S&P 500. Mặc dù cổ đông có thể muốn thấy ông ở lại lâu hơn, đối với hầu hết các CEO, có một thứ gọi là quá lâu. Một nghiên cứu cho thấy sau 14 năm, đóng góp của một CEO vào giá trị của công ty bắt đầu giảm.
Tương tự, cấu trúc cổ phiếu hai lớp cho phép Buffett nắm giữ 30% quyền biểu quyết của công ty chỉ với 14% cổ phần cũng đặt ra những câu hỏi về sự cân bằng quyền lực. Mặc dù cổ phiếu với quyền biểu quyết thấp hơn của Berkshire Hathaway bình đẳng hơn vẻ bề ngoài (chúng được giới thiệu vào năm 1996 như một cách cho phép các nhà đầu tư cổ phiếu bán lẻ có một cách thức mua vào hợp túi tiền hơn), kết cấu này vẫn có thể tạo ra một tiền lệ đáng lo ngại cho những nhà sáng lập được trao quyền quá mức.
Tương Lai của Berkshire Hathaway Sau Buffett
Khi Greg Abel chuẩn bị tiếp quản vai trò CEO vào cuối năm nay, câu hỏi quan trọng nhất đối với các cổ đông và nhà quan sát là liệu thành công của Berkshire có thể duy trì trong kỷ nguyên hậu Buffett hay không. Abel, 62 tuổi, hiện là Phó Chủ tịch phụ trách các hoạt động không thuộc lĩnh vực bảo hiểm, đã được xác định là người kế nhiệm được chọn trong nhiều năm và được cả Buffett và Munger tán dương.
Buffett đã dành nhiều lời khen ngợi cho Abel, ca ngợi năng lực quản lý và vai trò trung tâm của ông trong việc điều hành Berkshire. Trong một lá thư gửi cổ đông gần đây, Buffett đã viết: "Ở tuổi 94, sẽ không lâu nữa khi Greg Abel thay thế tôi làm CEO và sẽ viết các lá thư hàng năm". Ông cũng đã so sánh Abel với người cộng sự kinh doanh đã khuất của mình, Charlie Munger, một sự tán dương đáng kể: "Trong những khoảnh khắc hiếm hoi khi những món hời xuất hiện, Abel đã 'thể hiện rõ ràng khả năng hành động vào những thời điểm như vậy giống như Charlie đã làm'".
Một thách thức quan trọng đối với Abel sẽ là duy trì văn hóa độc đáo và phân quyền của Berkshire. Buffett đã xây dựng một nền văn hóa doanh nghiệp đặc biệt dựa trên sự tin tưởng, tự chủ và cam kết về sự xuất sắc trong dài hạn. Duy trì tinh thần này khi không có ảnh hưởng mang tính biểu tượng của Buffett sẽ đòi hỏi kỹ năng lãnh đạo tinh tế.
Thứ hai, Berkshire sẽ phải đối mặt với câu hỏi về việc triển khai vốn. Với nguồn tiền mặt khổng lồ, công ty sẽ cần tìm cách sử dụng hiệu quả những nguồn lực này trong bối cảnh kinh tế đầy thách thức. Sẽ có áp lực từ các nhà đầu tư đối với Abel để tiến hành các thương vụ mua lại đáng kể hoặc tăng cường mua lại cổ phiếu, nhưng ông sẽ cần cân bằng những kỳ vọng này với cam kết lâu dài của Berkshire về kỷ luật tài chính.
Một câu hỏi quan trọng khác là liệu các nhà đầu tư sẽ tiếp tục trao cho Berkshire mức định giá ưu đãi mà họ đã trao cho công ty dưới thời Buffett. "Hiệu ứng Buffett" - niềm tin và sự tôn trọng mà nhà đầu tư huyền thoại mang lại - đã tạo ra một lợi thế cạnh tranh rõ ràng cho Berkshire, cho phép công ty hoàn thành các thương vụ với các điều khoản thuận lợi và thu hút các công ty mục tiêu muốn trở thành một phần của đế chế Buffett. Abel sẽ cần thiết lập uy tín và niềm tin tương tự từ cộng đồng đầu tư.
Mặc dù có những thách thức này, có nhiều lý do để lạc quan về tương lai của Berkshire. Đầu tiên, công ty có nền tảng tài chính cực kỳ vững chắc, với bảng cân đối kế toán mạnh mẽ và các doanh nghiệp cốt lõi sinh lời bền vững. Thứ hai, Buffett đã dành nhiều thập kỷ để chuẩn bị cho kế hoạch kế nhiệm này, đảm bảo chuyển giao suôn sẻ. Thứ ba, Berkshire có một đội ngũ quản lý mạnh mẽ vượt xa Buffett, với những nhà điều hành tài năng đứng đầu các bộ phận khác nhau của tập đoàn.
Hơn nữa, Abel dường như là một người kế nhiệm lý tưởng - một nhà điều hành kỷ luật, cẩn thận với kinh nghiệm dày dặn trong các hoạt động kinh doanh cốt lõi của Berkshire. Ông đã làm việc chặt chẽ với Buffett trong nhiều năm và hiểu sâu sắc triết lý đầu tư và văn hóa doanh nghiệp của Berkshire. Với sự lãnh đạo của ông và nền tảng vững chắc mà Buffett đã xây dựng, Berkshire có vị thế tốt để tiếp tục thành công, dù có thể theo những cách thức phát triển theo thời gian.
Kết Luận: Di Sản Lâu Dài của Warren Buffett
Khi Warren Buffett chuẩn bị kết thúc nhiệm kỳ CEO kéo dài 60 năm tại Berkshire Hathaway, di sản của ông vượt xa những con số tài chính ấn tượng. Mặc dù lợi nhuận hơn năm triệu phần trăm và việc xây dựng một trong những công ty lớn nhất thế giới là những thành tựu đáng kinh ngạc, có lẽ đóng góp lâu dài nhất của Buffett nằm ở các nguyên tắc và giá trị mà ông đã thể hiện trong suốt sự nghiệp của mình.
Đầu tiên và quan trọng nhất, Buffett đã chứng minh giá trị của việc có triết lý đầu tư được xác định rõ ràng và kiên định thực hiện trong nhiều thập kỷ. Trong thời đại của các thủ thuật đầu tư, giao dịch tần suất cao và các thuật toán phức tạp, cách tiếp cận giản dị và có nguyên tắc của ông đã đứng vững trước thử thách của thời gian. Như bản thân Buffett đã nói, "Không cần phải có IQ 160. Điều bạn cần là một khuôn khổ trí tuệ để đưa ra quyết định và khả năng kiểm soát cảm xúc."
Thứ hai, sự nghiệp của Buffett đã nhấn mạnh tầm quan trọng của tính chính trực và danh tiếng trong kinh doanh. Trong một thế giới nơi các vụ bê bối doanh nghiệp thường xuyên xuất hiện trên các bản tin, cam kết không lay chuyển của Buffett đối với các tiêu chuẩn đạo đức cao và minh bạch là một hình mẫu cho các nhà lãnh đạo doanh nghiệp. Ông đã sống theo niềm tin rằng danh tiếng là tài sản quý giá nhất của một cá nhân hoặc một tổ chức.
Thứ ba, sự sẵn lòng thừa nhận những sai lầm và học hỏi từ chúng của Buffett đã tạo nên một bài học khiêm tốn quan trọng. Từ thương vụ mua lại Berkshire Hathaway ban đầu (mà ông đã mô tả là "quyết định kinh doanh tồi tệ nhất của tôi") đến việc thừa nhận rằng ông đã chậm chân trong việc đầu tư vào công nghệ, Buffett đã thể hiện rằng ngay cả những nhà đầu tư giỏi nhất cũng mắc sai lầm, nhưng điều quan trọng là rút ra bài học từ những sai lầm đó.
Thứ tư, niềm tin mạnh mẽ của Buffett vào đầu tư chỉ số cho các nhà đầu tư cá nhân, mặc dù chính ông là một nhà đầu tư chủ động, nhấn mạnh sự khôn ngoan và thiết thực của ông. Vụ cá cược một triệu đô la với các quỹ phòng hộ đã chứng tỏ rằng ông không chỉ là một nhà đầu tư tài ba mà còn là một nhà giáo dục tận tâm, sẵn sàng thách thức trí tuệ truyền thống để mang lại lợi ích cho nhà đầu tư trung bình.
Sau cùng, cách tiếp cận kiên nhẫn, dài hạn của Buffett đối với việc tạo dựng giá trị là một bài học có thể áp dụng cho cả đầu tư và cuộc sống. Trong một thời đại ngày càng tập trung vào kết quả ngắn hạn và thỏa mãn tức thì, cam kết của Buffett đối với tầm nhìn dài hạn - dù là trong chiến lược đầu tư, phát triển công ty hay lập kế hoạch kế nhiệm - là một nguồn cảm hứng.
Khi Warren Buffett bước vào chương cuối của sự nghiệp đáng kinh ngạc của mình, có lẽ di sản lâu dài nhất của ông sẽ không phải là khối tài sản khổng lồ ông đã tạo ra mà là những nguyên tắc, giá trị và minh triết ông đã chia sẻ theo cách tương tự như một người thầy kiên nhẫn, dễ hiểu - từ các cuộc họp cổ đông hàng năm, các lá thư gửi cổ đông, và các cuộc phỏng vấn công khai của ông. Những bài học này sẽ tiếp tục truyền cảm hứng và hướng dẫn các thế hệ nhà đầu tư và lãnh đạo doanh nghiệp trong nhiều thập kỷ tới.
Cho Berkshire Hathaway, thách thức sẽ là duy trì văn hóa độc đáo và sự xuất sắc mà Buffett đã nuôi dưỡng trong khi vẫn thích ứng với bối cảnh kinh tế và kinh doanh đang thay đổi. Với Greg Abel lãnh đạo và nền tảng vững chắc mà Buffett đã xây dựng, công ty có vị thế thuận lợi để tiếp tục thành công - mặc dù có thể không phải với tỷ lệ đáng kinh ngạc mà nó đã đạt được dưới thời người sáng lập huyền thoại của mình.
Khi Buffett rời sân khấu, ông để lại di sản không chỉ của sự giàu có cá nhân phi thường và thành công doanh nghiệp mà còn là một minh chứng cho sức mạnh của sự chính trực, kỷ luật và tầm nhìn dài hạn. Như ông đã từng nói, "Ai đó đang ngồi dưới bóng cây hôm nay là bởi vì ai đó đã trồng một cái cây từ lâu." Buffett không chỉ trồng một cái cây mà là cả một khu rừng, và những lợi ích từ những nỗ lực đó sẽ tiếp tục sinh hoa kết trái trong nhiều năm tới.
Nguồn tổng hợp,
Bản quyền thuộc về Nội Blog và TCDC Investing, cùng sự hỗ trợ của AI!
Share this post